Buồn tàn thu
|
|
Theo gió, thu tàn trên nhánh cây
Gió ơi ! đâu lá nữa mà bay !
Thu đi mộng gửi bao mùa trước
Thơ tới lòng reo mấy bữa rày
Bạn cứ như sương trời viễn xứ
Tôi chừng như khói cõi riêng tây
Núi xa xám ngắt màu quan tái
Đây bóng vô tâm. Đó liễu gầy.
|
|
|