Ngày đầu nhà sáng tác Nha Trang
|
|
Núi biển liền nhau tôi trở lại
Nhà sáng tác Nha Trang tàn Đông
Đường nhựa biển bờ phường Vĩnh Hải
Nắng vàng, biển thẳm, nước xanh trong.
Cả đời tôi chọn quê là núi
Hỏi ai thấy sóng lại không them
Xa nhà, bọc nỗi quê trong túi,
Thấy chị qua đường, tôi tưởng em!
Hồn tôi chợt gặp hồn kinh điển:
Ở lâu với núi trở nên hiền,
Trí trá chi mà khi xuống biển,
Thoáng bóng hồng xa mắt láo liên!
Tối nay tôi chắc mình thao thức,
Thương cháu con, thương nhớ vợ nhà.
Đêm Đông sóng vỗ bờ ngang ngược
Dào dạt lòng tôi, sóng trở ra.
|
|
|